Câu hỏi 288 : Kết qủa chữa bệnh cho Bác Phức, Hải Phòng, của 2 học viên KCYĐ ở VN

Bác Phức – Xã Bắc Sơn – Quận An Dương – TP Hải Phòng

Trong chuyến công tác về Hải Phòng, anh tranhuu76 có nhờ tôi qua thăm bệnh cho trường hợp của Bác Phức –Bệnh nhân cơ thể cạn kiệt, suy nhược như cây khô kiệt nước , người chỉ còn vài chục kg nằm chờ ngày đẹp .

Hôm đó nhà có giỗ và nhà tôi cách nhà bác Phức khá xa nhưng tôi vẫn cố gắng sắp xếp thời gian qua thăm để xem tình hình cụ thể sau khi hồi phục và sự kỳ diệu của môn KCYD trong việc chẩn đoán và chữa bệnh. Đến nhà tôi được mọi người tiếp đón chu đáo và nồng nhiệt đặc biệt là bác Phúc khi nhìn thấy tôi là học viên của môn KCYD thì bác cười nói rất vui. Tôi bắt tay vào công việc đo huyết áp và khám cho bác như sau:

HA Tay Phải: 120/77 92

HA Tay Trái: 103/66 92

Tình trạng sức khỏe : Ăn khỏe ngày đòi ăn 6-7 lần ( trước đó ốm liệt giường chỉ ăn được vài thìa cháo, huyết áp rất thấp ), u bướu ở dưới bàng quang bị vỡ tạo vết thương hở nên đôi khi bị đau khó ngủ, chân lạnh, co quắp chưa có lực

Người nhà bảo vẫn thường xuyên thuê bác sỹ châm cứu điện đến châm nhưng chân vẫn lạnh không thuyên giảm và ăn uống sinh hoạt của bác vẫn chưa đúng cách có lẽ do người nhà thiếu quan tâm, chăm sóc. Hàng ngày bác ấy vẫn dùng bổ hư thang nhưng tôi thấy huyết áp cũng không lên nhanh như công dụng của thuốc vì người nhà không giúp ông vận động tập các động tác khi cơ thể đã có sức hồi phục ( Sau khi ăn , uống thuốc 30 phút phải kéo ép gối để giúp quá trình hấp thụ và chuyển hóa thức ăn, thuốc được tốt hơn ).

Nhưng để so sánh tình trạng của bác cách đây 2 tháng thì quả thật là kỳ diệu. Tôi đã ngồi hơn 1h để tâm sự với bác và các con của bác. Mọi người bảo đã tìm đủ mọi cách chữa trị không kể đó là bao nhiêu tiền miễn sao cụ khỏi bệnh, nhưng cũng không khỏi và bệnh tình ngày một nặng lên chỉ còn nước ngồi khóc, bế tắc và chờ ngày cụ ra đi gia đình đã mời thầy chùa về tụng kinh.

Nhưng duyên lành đã đến nhờ sự báo hiếu và thương của các con cháu cụ nên đã cảm động đến chư Phật . May mắn đó là bạn của con gái cụ cũng là một học viên KCYD bên Toronto. Chị này có liên lạc và hỏi thầy về phương pháp chữa trị cho ông cụ. Thầy gọi về Việt Nam cử anh tranhuu76 ra ngoài Bắc để chữa trị cho bác. Cách khám và chữa trị cụ thể như lời kể của cô học viên trên Video : http://www.youtube.com/watch?v=-k91UCmbE_E

Chỉ sau một tuần bác ấy đã có thể nói chuyện, ăn được cơm, đòi đi dạo ngoài công viên. Hiện nay sức khỏe bác đã tốt hơn trước rất nhiều mà không hề phải dùng bất cứ viên thuốc Tây nào.

Tôi đã cho bác uống thêm bài thuốc chống đau thần kinh tọa, mỏi gối, thận yếu , bàn chân lạnh gồm 3 vị: Ba Kích, Ngưu Tất, Đỗ Trọng và các buổi tối ăn chè hạt sen long nhãn cho đỡ nhạt miệng mà lại bổ khí huyết.

Tôi chụp hình và quay phim với bác để làm kỉ niệm sau này sẽ post lên trang nhà để mọi người cũng noi gương và tham khảo.

Trước khi về tôi không quên ghi lại cách tập luyện, ăn uống sao cho đúng đắn nhất và không quên gửi lời nhắn nhủ tới bác: “ Hãy luôn nêu cao ý thức tự mình tập luyện, chữa bệnh. Vì thầy thuốc không thể có nhiều thời gian đến thường xuyên được. Như thế là chính bản thân mình đã tích được công đức vì đã giúp thầy thuốc có nhiều thời gian để đi chữa cho bệnh nhân khác “

trung

Trả lời :

Tôi xem video thấy cụ chỉ nằm mà không tập luyện chân để tự đi đứng được.

Cái chân không cử động được, giống như cái cửa bị kẹt không mở được. Khi gọi thợ đến sửa chữa cho dầu nhớt và đóng mở thử thấy dễ dàng, thì không cần mỗi ngày cứ mời thợ chữa cửa đến chữa làm gì.

Cái chân cũng vậy, khi châm nặn máu, các ngón chân nhúc nhích được đủ 5 ngón thì tập kéo chân gối, không cần châm nữa. Còn việc thầy năng lượng truyền điện hay chạy máy điện châm trên đầu có cảm giác khí huyết chạy xuống chân thì đó là thần kinh giao cảm nhận biết, còn thần kinh vận động thì mình cũng phải tập, chứ không phải cứ nằm đó nghe thầy chữa bệnh châm chạy điện trên đầu cho máu chạy xuống chân. Cũng giống như mình cứ mời thợ chữa cửa đến chữa, cứ xem thợ cho dầu mỡ, chỉ nhìn xem, mà không chịu đóng mở thử xem tự mình có đóng mở được dễ dàng không, nếu tự mình đóng mở dệ dàng thì không cần mời thợ sửa cửa đến nữa.

Có nghĩa là bây giờ mình cần tập vận động đi lại, yếu sức thì uống thuốc bổ máu, yếu thần kinh thì uống B12, chân tay lạnh thì chích Calcium, để mình tự đi được, chứ không phải nằm nghe thuốc calcium làm nóng ấm chân.

Tình trạng lúc này là thực tập để đi lại, đã khỏi bệnh thì không được nằm trên giường, chỉ khi nào đi ngủ mới nằm trên giường mà thôi, nếu không bệnh nhân sẽ phải nuôi bác sĩ và thầy thuốc suốt đời. Đó là tự mình muốn nuôi dưỡng bệnh cho kéo dài chứ không muốn chữa khỏi bệnh.

Nói với bệnh nhân thầy Ngọc dặn phài tập bước đi bằng marchette (walker) mua ở nơi bán dụng cụ y khoa cho những người tập đi.

Thân

doducngoc