Bệnh nhân người Đài Loan 60 tuổi, tây y chữa Parkinson, nhưng KCYĐ đo áp huyết thấp dưới 105/78mmHg mạch 65 ở tay trái, tay phải là nơi kho chứa máu ở gan, chỉ có 102/77mmHg mạch 64, nếu bắt mạch theo đông y thì kết luật thiếu khí-huyết, gan và bao tử hàn.
Cơ thể hàn do không đủ nhiệt lượng đến từ đường làm tăng nhiệt tăng nồng độ đường trong máu, chứng tỏ bệnh nhân thiếu đường.
Chân bệnh nhân yếu không có sức để đi, chân phải bị lạnh, co rút, đi lết chân.
Tôi châm nặm máu, không có máu xuống chân, áp huyết thấp mà chữa ở chân, sẽ làm áp huyết tụt thấp nữa gây nguy hiểm.
Tôi dặn người nhà đi theo, về nhà nấu thuốc Sirop Bổ Hư Thang cho ông ấy uống 1-2 tuần, tự đo áp huyết khi lên đến 120 trở lên thì mới đem lại đây để chữa, còn Tinh thiếu phải chở tẩm bổ xong mới chữa cho tăng khí để giúp máu lưu thông khắp cơ thể được.
Bệnh nhân ra về, sau 2 tuần bệnh nhân trở lại, nhìn dáng đi và mặt hồng hào, tôi hướng dẫn ông tập khí công, và dặn người nhà hơ cho ông 3 huyệt Thượng-Hạ Uyển (Thượng Quản, Trung Quản, Hạ Quản) để phục hồi thể lực, tăng tính hấp thụ và chuyển hóa thức ăn.
Tôi nói ông khỏe rồi, tiếp tục điều trị bằng Bổ Hư Thang cho áp huyết và đường lên đủ tiêu chuẩn thì khỏi bệnh, vì hiện nay áp huyết chưa đúng tiêu chuẩn tuổi của ông. Áp huyết 115/82mmHg mạch 70 ở tay trái, 113/86mmHg mạch 68, so với tiêu chuẩn còn xa, ông phải uống sirop Bổ Hư Thang đều trong 3 tháng cùng với bài tập Kéo Ép Gối Thở Ra Làm Mền Bụng 200 lần. và Nạp Khí Trung Tiêu 5 lần, tập 4 lần trước và sau hai bữa ăn, khi cơ thể ông đầy đủ khí huyết, rồi trở lại đây tôi sẽ dạy ông tập đi .
Hai tuần sau, người nhà gọi điện thoại xin cho đến để chữa tiếp, vì ông thấy đã khỏe rồi. Tôi hỏi lại người nhà, ông ấy đã uống Bỏ Hư Thang đủ chưa, người nhà trả lời tôi có nấu cho ông ấy uống mỗi ngày, Tôi nhận lời cho ông đến.
Khi ông đến, dáng đi khỏe và vững hơn trước. Tôi bảo ông nằm úp để tôi chữa chân yếu bên phải cho ông đi được.
Tôi châm 6 tĩnh huyệt chân phải, nặn máu huyệt Chí Âm ngón chân út, nặn máu huyệt Túc Khiếu Âm ngón chân thứ tư, ngón chân thận ở ngón giữa, huyệt ngón chân kinh Vị thứ hai là huyệt Lệ Đoài, phía trong góc móng chân cái kinh Can huyệt Đại Đôn, góc móng phái ngoài chân cái thuộc kinh Tỳ huyệt Ẩn Bạch.
Đo đường ở ngón út 4.4mmol/l, ngón thứ tư kinh Đởm huyệt Túc Khiếu Âm đường 4.1mmol/l, ngón giữa thận đường 3.7mmol/l, ba kinh Vị ngón thứ hai, kinh Can và kinh Tỳ nặn không ra máu.
Tôi cho người nhà biết cơ thể còn thiếu máu, ông ấy có uống thuốc Bổ Hư Thang không, ông nói thật đi.
Mới đầu người nhà nói : Tôi vẫn nấu cho ông ấy, nhưng khi đưa cho ông ấy uống, ông ấy bảo để đó lát nữa ông ấy uống, nên ông ấy có uống hay không tôi không biết vì tôi phải đi làm.
Tôi quay lại hỏi bệnh nhân bằng tiếng Anh, ông có uống thuốc không ?
Ông bảo 1 tuần nay không uống. Tôi hỏi tại sao ?
Người nhà lúc bấy giờ mới nói thật, là ông bệnh nhân này có người anh ở Toronto là thầy thuốc bắc nói rằng không được uống thuốc này nữa vì nhiều sâm không tốt, nên ông ta không dám uống nữa.
Như vậy nhờ máy đo đường đã biết được bệnh nhân không uống thuốc, chỉ muốn đến nhờ chữa cái chân cho mạnh là điều vô lý, trái với nguyên tắc khí công.
Tôi nói cho ông biết, không phải tôi tiếc gì mà không chữa chân cho ông, nhưng khi chữa chân, thì ý dưới chân, tất cả khí huyết do thiếu không đủ tuần hoàn, nay đưa khí xuống chữa chân thì trên não thiếu khí huyết, áp huyết sẽ tụt xuống đi đứng mất thăng bằng sẽ bị té ngã, mà sau khi chữa cơ thể sẽ mệt thêm.
Tôi cho ông thêm hai tuần nữa uống Bổ Hư Thang. Ông nhớ rằng không nên tin ai, không nên tin vào đông y hay tây y hay ngay cả khí công của tôi, mà chỉ nên tin vào kết qủa bằng những con số chính xác từ máy đo áp huyết, đo đường, nhiệt kế. Bất cứ ai chữa theo phương pháp nào mà các con số này lọt vào tiêu chuẩn tuổi, áp huyết lên 120-130/70-90mmHg mạch 70-80, đường khi bụng đói 6.0-8.0mmol/l, đường đo ở chân cũng phải đều giống như ở tay, lúc đó tập khí công mới khỏi bệnh.
Nếu áp huyết và đường của ông không lên đủ, ông đến đây tôi cũng từ chối không chữa cho ông được.
Bây giờ ông mới hiểu, không phải hiểu biết qua sách vở, rồi cố chấp vào những kiến thức sai lầm mà không chịu kiểm chứng trong thực hành.
Do đó cũng vẫn có nhiều bác sĩ và thầy thuốc cũng bị bệnh cao áp huyết và tiểu đường, phải dùng thuốc suốt đời nên bị nhiều biến chứng có hại nhiều hơn là có lợi cho sức khỏe.
Hôm qua người nhà cho biết, bệnh nhân đã nghe lời người anh là thầy thuốc bắc ở Toronto, nên đã bỏ không dùng thuốc Bổ Hư Thang trong hai tuần vừa qua, và ông muốn đổi thuốc bổ máu bằng thuốc tây y có được không.
Nhân tiện đây tôi giải thích cho bệnh nhân hiểu công dụng của các loại thuốc khác nhau :
Bổ hư thang vừa bổ máu vừa tăng áp huyết, tăng đường, tăng thân nhiệt và làm tăng trọng lượng cơ bắp nở bắp thịt chân tay cho chân tay được mạnh, dùng cho những người tay chân gầy không có sức, thường gặp ở bệnh cơ thể suy nhược mà tây y chữa sai lần thành bệnh Parkinson..
Acti-B12 thuốc ống nước uống, đề bổ thần kinh trị đau nhức thần kinh do thiếu máu. Thí dụ như chích 10cc B12 để bổ máu, nhưng tây y có loại thuốc chích chữa đau nhức lưng tên gọi Tridocélan là liều gấp 3 lần B12, có thể thay thế bằng chích 30cc B12 cũng có kết qủa giảm đau lưng. Nhưng thuốc này không làm nở cơ bắp chân tay bị teo.
SwicalEnergy là thuốc bổ máu tổng hợp nhiều vitamines làm cơ thể tăng máu, ăn ngon, tăng áp huyết chậm, mà tăng hồng cầu, nhưng không làm nở cơ bắp chân tay.
Thuốc bổ máu Hormodausse bổ máu não chữa chóng mặt xây xâm, mệt mỏi, hoa mắt, thần kinh suy nhược, mất ngủ, migrain (nhức đầu một bên)… thuốc này giúp thông máu lên đầu.
Khi so sánh công dụng của những loại thuốc trên thì Bổ Hư Thang có công hiệu bao gồm cả những loại thuốc trên, chữa có kết qủa nhanh.
Nhưng yếu tố tinh thần là một trong những yếu tố chữa bệnh có kết qủa chiếm 40% , thuốc men hay ăn uống là điều chỉng Tinh chiếm 30%, tập luyện khí là điều chỉnh Khí chiếm 30%.
Con người sở dĩ bị bệnh là do Tinh sai, Khí thiếu, Thần suy, do đó, với tinh thần cố chấp do mê chướng là sự hiểu biết y khoa không tường tận, và không chịu kiểm chứng kết qủa bằng những máy móc của tây y, mà vẫn cố chấp không chịu nghe theo cách điều chỉnh Tinh-Khí-Thần, thì chúng ta là những người hướng dẫn cho bệnh nhân cách tự chữa bệnh theo phương pháp này cũng đành bó tay, theo đạo gọi là nghiệp chướng, bệnh nhân không muốn hết bệnh, là do họ tự chọn, chúng ta không thể xen vào để gánh nghiệp cho họ được.
Thân
doducngoc