Bệnh Ma Chướng :
Nguyên tắc khám bệnh tìm nguyên nhân bệnh của đông y là bắt mạch, khám xem khí huyết của tạng phủ dư hay thiếu để biết âm dương, khí huyết thực hay hư, ở tạng phủ nào hay ở nhiều tạng phủ, bệnh đã tổn thương cơ sở hay chưa, hay chỉ làm rối loạn chức năng tạng phủ.
Muốn biết điều đó môn KCYĐ chỉ cần dùng máy đo áp huyết đo ở hai cánh tay và ở hai cổ chân, máy đo lượng đường trong máu, và nhiệt kết đo trên huyệt, là có thể biết được tất cả. Từ đó biết nguyên nhân bệnh gây ra bở 3 yếu tố thuộc ăn uống thuốc men sai lầm gây ra bệnh nguyên nhân do Tinh, thiếu chuyẻn hóa bởi cơ thể không đủ khí lực do thiếu hoạt động tập luyện thể dục thể thao, hoặc tập luyện sai không có tác dụng điều chỉnh bệnh tật, là nguyên nhân gây ra bệnh do Khí, yếu tố thứ ba là yếu tố tinh thần, ý thức hiểu biết sai lạc là nguyên nhân gây ra bệnh do Thần.
Bệnh Ma Chướng là một bệnh thông thường nhưng lại rất khó chữa hơn là một bệnh nan y, bởi nguyên nhân gây bệnh do yếu tố tinh thần nhiều hơn. Đối với giáo lý của đạo Phật, theo cách nhìn của thầy chữa bệnh theo phương pháp Khí Công Y Đạo, có hai loại bệnh khó chữa ở hai loại người có tâm thức ở trình độ kém hiểu biết gọi là vô minh, nên khi có bệnh được kiểm chứng có bệnh rõ ràng theo những xét nghiệm y khoa như thử máu, chụp hình, đo áp huyết, đo đường, đo nhiệt kế, mà không chịu chữa bằng y học mà cứ chạy đủ thầy chữa bằng năng lượng, bằng tâm linh mà không khỏi…người ta đồ thừa cho là bệnh ma. Như vậy bệnh ma chướng là những trở ngại do vô minh, không tin vào những chứng cứ xét nghiệm y khoa để chữa vào thân bệnh để cho bệnh phát triển nặng hơn, làm trở ngại cho việc điều trị, đó là một bệnh thuộc ma chướng
Bệnh Mê Chướng :
Còn một loại bệnh nguyên nhân do chấp vào sự hiểu biết ở những người trí thức, thường có thiên kiến, biên kiến, chấp kiến thủ vào những điều hiểu biết hạn hẹp về kiến thức y khoa, nên việc chữa trị bệnh họ không theo lời dặn của thầy thuốc nên bệnh không khỏi, những bệnh này gọi là bệnh mê chướng. Họ có nhiều thắc mắc lý luận về những lý thuyết suông, hoặc dựa vào những thống kê y khoa bác học chứ không phải thống kê y khoa thực dụng để mọi người có thể áp dụng thực tế trong mọi hoàn cảnh để tự chữa cho mình, nên họ chỉ biết hơn là họ đem ra áp dụng thực hành để kiểm chứng.
Nhất là những vị giáo sư, tiến sĩ, bác sĩ, khi bị tai biến mạch máu não thành tê liệt, vẫn chỉ tin cách chữa của tây y, mặc dủ không khỏi, không đi đứng được, nhưng tâm vẫn cố chấp vào kiến thức, bằng cấp, địa vị, chức vụ, đem so sánh với những người khác thua kém mình thì làm sao có thể chữa khỏi bệnh cho mình được, nên tâm không cởi mở để chữa theo đông y, xem cách chữa bằng day bấm huyệt là tào lao hay tập khí công mà các vị này gọi là tầm bậy không có cơ sở. Do đó, họ không chịu tập để mau phục hồi chức năng vận động đi đứng được khỏe mạnh như người bình thường. Những bệnh nhân này chúng ta gọi là bệnh mê chướng không ai có thể chữa được sự si mê sai lầm này trừ phi chính bệnh nhân cởi mở tâm có cái nhìn thực tế bằng thử nghiệm kiểm chứng kết qủa khi áp dụng một phương pháp mới ngoài sự hiểu biết trong kho kiến thức hạn hẹp của mình.
Như vậy, chướng là sự trở ngại do vô minh gọi là bệnh ma chướng, còn trở ngại do cố chấp vào kiến thức gọi là bệnh mê chướng.
Đối với tất cả các loại bệnh dù đơn giản hay phức tập, bệnh thông thường hay nan y, KCYĐ đã tìm ra được nguyên nhân bằng máy đo áp huyết, máy đo đường, nhiệt kế, và có bảng tiêu chuẩn áp huyết theo tuổi như sau :
Đây là bảng tiêu chuẩn áp huyết theo loại tuổi theo kinh nghiệm của khí công y đạo :
95-100/60-65mmHg, mạch tim đập 60 là áp huyết ở tuổi thiếu nhi.
(5 tuổi-12 tuổi)
100-110/60-65mmHg, mạch tim đập 65 là áp huyết ở tuổi thiếu niên (13 tuổi – 17 tuổi)
110-120/65-70mmHg, mạch tim đập 65-70 là áp huyết ở tuổi thanh niên (18 tuổi-40 tuổi)
120-130/70-80mmHg, mạch tim đập 70-75 là áp huyết ở tuổi trung niên (41 tuổi-59 tuổi)
130-140/80-90mmHg, mạch tim đập 70-80 là áp huyết ở tuổi lão niên (60 tuổi trở lên)
Từ bảng tiêu chuẩn này, những ai đã tự học trên trang nhà KCYĐ cũng đều biết bệnh nhân nào có áp huyết cao hơn tiêu chuẩn hay thấp hơn tiêu chuẩn thì cơ thể sẽ có nhiều dấu hiệu bệnh do hậu qủa thiếu hay thừa khí huyết gây nên bở 3 yếu tố Tinh-Khí-Thần.
Về Tinh :
Là do những thức ăn thuốc uống mà mình đang sử dụng, được kiểm soát bằng máy đo áp huyết, xem món ăn hay thuốc uống đó có làm cho khí huyết trong cơ thể của mình trở lại bình thường lọt vào tiêu chuẩn hay không, nếu những loại thuốc uống hay thức ăn mình ăn mỗi ngày càng làm cho khí huyết của cơ thể mình càng dư thừa hay càng thiếu hụt, hay không tuần hoàn bình thường, thì thức ăn thuốc uống đó chỉ là chữa ngọn bệnh mà không chữa gốc bệnh, nên chữa khỏi bệnh này cơ thể lại nẩy sinh ra bệnh khác…
Về Khí :
Là do cơ thể ăn uống thiếu hụt không đủ chất bổ dưỡng hay có ăn mà ăn được ít vì cơ thể không đủ khí để làm nhiệm vụ hấp thụ và chuyển hóa, hoặc có tập luyện thể dục thể thao để tăng tính hấp thụ và chuyển hóa khí biến thức ăn thành chất bổ, nhưng lại ăn kiêng, ăn ít không đủ số lượng để tạo ra máu mà cơ thể dư thừa khí cũng gây ra bệnh, do đó chúng ta cũng thường thấy những thầy tài chi dưỡng sinh, thầy dạy năng lượng, những người vận động nặng, những người lao động vất vả bị ốm nhom vẫn có bệnh dư khí thiếu máu (huyết). Ngược lại, có những người ăn nhiều thức ăn bổ mà không vận động cơ thể dư thửa huyết mà thiếu khí làm ra bệnh dư cholesterol, dư đường, cao áp huyết, tim mạch, phong tê thấp khớp đau nhức, bệnh gout,… .
Về Thần :
Là tinh thần bất an, tâm lý thần kinh thay đổi bất thường không an, tâm vô minh, tâm cố chấp…. tất cả những dấu hiệu bệnh của tâm có thể đo được bằng điện tâm đồ, điện não đồ, đều lọt ra ngoài tiêu chuẩn gọi là bệnh.
Chúng ta phân tích một số trường hợp bệnh trên lâm sàng sẽ hiểu nguyên nhân tại sao bệnh, và tại sao không khỏi bệnh :
1-Bệnh nhân cố chấp suýt chết :
Như trường hợp bác bệnh nhân 80 tuổi ở Hải Phòng, bác đã bị bệnh nhiều năm, nhà khá giả, có bác sĩ và thầy châm cứu, thầy massage săn sóc mỗi ngày, con cháu trong gia đình cũng là bác sĩ, nhưng bệnh càng ngày càng nặng, chân đau co cứng, có bướu ở bàng quang, ăn không được, mỗi ngày chỉ ăn được 3-4 thìa cháo, chân đau co rút cứng, nằm một chỗ đi không được, rất đau đớn…
Chính gia đình bệnh nhân không nhờ đến KCYĐ, ông cụ không cho ai đụng đến nếu không phải là những bác sĩ giỏi có tiếng tăm.
Nhưng có một bệnh nhân khác ở Hà Nội cũng đang bị nguy kịch, tưởng không qua khỏi khi đang cấp cứu trong bệnh viện, may nhờ người nhà là một cô học viên ở Toronto, biết về cách chữa bệnh theo phương pháp KCYĐ, gọi điện thoại về Hà Nội yêu cầu đo áp huyết hai tay trước và sau khi ăn. Cuối cùng kết qủa áp huyết dưới 90mmHg, là cơ thể thiếu máu so với người lớn tuổi, nên đã theo cách hướng dẫn của KCYĐ, đã uống thuốc bổ máu, những chỗ khí huyết bị tắc không thông đã được hướng dẫn dùng kim thử tiểu đường châm nặn máu 10 đầu ngón tay chân, và ở cổ gáy làm thông máu não, bệnh nhân tỉnh lại, bệnh nhân xin về nhà và tập khí công, vì họ sợ ở bệnh viện chữa sai lầm làm bệnh nguy kịch thêm.
Khi bệnh nhân biết bệnh mình do thiếu máu, đã ăn uống tẩm bổ cho cơ thể tăng thêm máu. Bệnh nhân đã khỏi bệnh sau 1 tuần và đã đi làm việc trở lại như người bình thường.
Cô học viên này quen biết với gia đình bác ở Hải Phòng, mới giới thiệu phương pháp chữa bằng KCYĐ, họ gửi cho tôi biết kết qủa đo áp huyết dưới 90mmHg, hai chân co quắp teo, co cứng gân, lại bị thêm bướu ung thư ở bọng đái làm đau nhức ăn ngủ không được cũng do nguyên nhân thiếu máu, và thiếu tập luyện.
Tôi đã dặn người nhà, cần truyền nước biển, B12 và truyền Calcium, người nhà không làm theo, chỉ muốn hỏi có cách châm cứu bấm huyệt hay uống thuốc gì làm giảm đau chân đang bị co rút đau mà thôi, tôi cho biết là tôi không chữa vào ngọn bệnh, và cũng dặn lại người nhà không được chữa chân, đụng đến chân là khí huyết xuống chân làm tụt áp huyết thấp hơn sẽ đi vào hôn mê ngủ giấc ngủ ngàn thu. Chính vì gan thiếu máu nên gân cơ co rút, cần chữa gốc là tăng cường thêm máu cho cơ thể thì hết đau và khỏi bệnh, nhưng họ không làm theo.
Đến 3-4 tháng sau bệnh trở nặng hơn, thở thoi thóp, nằm bất động, cô học viên ở Toronto báo cho tôi biết, chắc cụ không qua khỏi, các con ngồi quanh cụ chỉ có khóc, và nhờ tôi tư vấn phải làm sao bây giờ. Tôi trả lời, có khóc cũng không cứu được mạng cho cụ, giống như tất cả mọi người biết một ngọn đèn sắp hết dầu, cứ ngồi xúm quanh dèn, ôm đèn khóc có ích gì, hoặc hỏi tại sao ánh sáng đèn mờ dần, điều này gọi là vô minh, biết đèn sắp tắt vì hết dầu thì lập tức phải đi mua thêm dầu đổ vào đèn, cơ thể người bệnh cũng vậy, cần chích ngay B12, truyền nước biển, còn người lạnh co cứng gây đau nhức làm khó thở thì phải chích ngay Calcium cho người ấm lên. Mặc dù đã dặn như vậy, nhưng người nhà vẫn không làm theo cho đến khi cơ thể yếu qúa phải nhập viện nhập bệnh viện cấp cứu, lúc đó mới yêu cầu bệnh viện truyền cho một bịch máu, ngưòi mới khỏe lại, và bệnh viện khám thấy có thêm hai bướu ở bọng đái làm cho bác đau, chân co rút thêm. Họ lại hỏi tôi phải làm sao để chữa chân đau với chữa bướu.
Tôi nói nếu không chích Calcium thì cơ thể bị hàn lạnh sẽ đau nhiều, mà bướu lại càng phát triển to thêm. Áp huyết bây giờ chỉ còn trên 80mmHg, nếu người nào chữa vào ngọn bệnh ở chân và chữa bướu, thì rất nguy hiểm, vì theo khí công, ý ở đâu khí sẽ ở đó, có nghiã khí huyết sẽ xuồng chân làm tụt thấp áp huyết xuống 70mmHg thì chết, còn chữa gốc là uống thuốc bổ máu, chích calcium trực tiếp vào máu làm ấm người, sẽ tăng áp huyết, sẽ khỏi đau mà vẫn giữ được khí huyết đủ để duy trì giữ được sự sống.
Dặn đi dặn lại mãi mà người nhà không chịu làm theo. Cho đến khi được gặp trực tiếp thầy KCYĐ, một học viên ở VN, và sau khi được hơ cứu 3 huyệt Thượng-Hạ Quản. Chúng ta hãy nghe kết qủa dưới đây từ anh Trần Hữu, học viên KCYĐ:
Hữu: Thưa Thầy, con giải quyết xong bác ở Hải Phòng rồi.
Con thấy chữa cho người nhà bệnh nhân tin và thực hiên theo cách chữa của mình còn khó hơn chữa cho bệnh nhân khỏi bệnh. Hôm qua con phải cho mấy anh chị em nhà bác ấy mỗi người một hai bài thuốc, để họ thấy sự hiệu nghiệm để họ tin làm theo.
Con chào thầy
Bác bệnh nhân ở Hải Phòng thì nay đã tiến triển tốt, bác ấy đã có cảm giác đói bụng và đòi ăn, chân tay đang xoa bóp gừng cũng đã dãn ra dần, sức khỏe đang trên đà hồi phục.
Thay vi tiêm calxi thì uống, bữa nay có thể đưa ra ngoài dạo mát rồi, và đang uống Bổ Hư Thang và Thang Đương Quy Tửu.
Áp huyết của bác ấy 110/80/90, chân đã mềm ra, đã ngồi xe lăn không bị mỏi, da dẻ có khí sắc rồi thầy ah.
Con bảo ngâm nước gùng cho bác ấy, nước ấm cho gừng vào tắm và ngâm.
Cần nhắc nhở họ, khi áp huyết chưa lên đủ tiêu chuẩn thì vẫn chưa khỏi bệnh hoàn toàn. Cần nhắc nhở gia đình đo áp huyết mỗi ngày và 3 ngày cân trọng lượng cơ thể một lần để xem kết qủa mà Hữu hướng dẫn để cho họ tăng niềm tin.
Hữu: Dạ, con cứ ngày nào cũng gọi điện đốc thúc, để con bảo họ. Người nhà bảo tiến triển tốt lắm, nhìn trông thấy bằng mắt thường.
Con để lại cho nhà đó quyển sổ tay tìm huyệt của con ghi chép công phu lăm, chắc ông khỏe con phải xin họ gửi trả lại quyển sổ đó.
Sắp tới thầy đi chu du thầy làm phép cho quê con có được một ngôi chùa nho nhỏ cho mọi người được hưởng phước được học Phật pháp tu về với Phật làm lành tránh dữ, chứ như giờ người sống cũng không được cưu mang người chết cũng không được cứu giúp,vạn vật cây cỏ cũng bị thiệt thòi quá
Con Hữu
2-Những bệnh nhân có những bệnh nan y hau có nhiều bệnh đã chữa hơn 10 năm 20 năm không khỏi, khi biết đến trang nhà KCYĐ hỏi bệnh, toàn là khai dấu hiệu bệnh, khi đòi hỏi số đo áp huyết, thì cứ nói à mấy tháng trước đo khám bác sĩ nói áp huyết bình thường, chỉ yêu cầu hướng dẫn cách chữa cho khỏi bệnh. Thực ra những dấu hiệu triệu chứng bệnh như thế những ai học KCYĐ cũng đều biết là áp huyết thấp nguyên nhân do thiếu khí và huyết. Đơn giản chỉ cần bổ máu cho áp huyết lên đủ thì mọi người không làm theo, như vậy những dấu hiệu bệnh thấy được thì dễ chữa, còn những bệnh ma chướng làm chậm tiến trình chữa bệnh khiến bệnh nặng thêm, thì chỉ làm mất thời giờ của những người người thầy hướng dẫn cách chữa bệnh theo môn KCYĐ.
3-Có những bệnh nhân khai bệnh, và cho số đo áp huyết, kết qủa thấp, cũng đã uống thuốc bổ máu, tập khí công, viết thư phản hồi đã khỏi nhiều dấu hiệu bệnh, nhưng tại sao bệnh chính chưa khỏi, như trước kia áp huyết 90mmHg nay áp huyết lên được 105mmHg, nhưng áp huyết vẫn còn thấp so với tuổi mà khí công đã có bảng áp huyết theo tiêu chuẩn tuổi, như vậy hỏi tức là đã trả lời tại sao rồi. Theo KCYĐ cần kiên nhẫn tiếp tục uống thuốc bổ máu và tập luyện khí công như đã hướng dẫn trong 3 tháng các bệnh đều khỏi, thay vì đã chịu mang bệnh lâu năm từ 10 đến 20 năm mà đã chữa đông tây không khỏi. Nhưng sở dĩ họ hỏi là vì đi bác sĩ thì nói áp huyết tốt rồi, không cần uống thuốc bổ máu nữa nên họ ngưng, mà chỉ cần nhờ KCYĐ có phương pháp nào làm cho khỏi bệnh thôi chứ không chịu tiếp tục uống thuốc. Đó chính là bệnh ma chướng và mê chướng, Những thầy KCYĐ chỉ cảnh báo cho những bệnh nhân này biết ở tuổi cao mà thiếu máu để áp huyết tụt thấp dưới 80 là bị ung thư, còn muốn khỏi bệnh hay tránh bị bệnh tái phát, di căn thì nên tiếp tục uống thuốc bổ máu và tập khí công cho áp huyết lên đủ tiêu chuẩn. Chúng ta chỉ nhắc nhở còn bệnh nhân có theo hay không thì tùy ở bệnh nhân, đừng làm mất thời giờ trả lời tới lui rơi vào ma trận.
4-Trong những bệnh thần kinh mà theo tây y là những thuốc ăn thần, nhưng theo KCYĐ, tây y đưa vào hai loại bệnh hưng phấn qúa thì cho dùng thuốc ức chế thần kinh, hoặc depression chán đời dùng thuốc trầm cảm. Những bệnh nhân này phải dùng thuốc suốt đời, biến thành bệnh tâm thần, người đời gọi là bệnh ma làm, vong theo. Đối với cách khám bệnh của KCYĐ, những người có áp huyết qúa thấp hay cao hơn 140mmHg ở tuổi thanh niên tây y vẫn chưa xem là bệnh nhân bị bệnh cao áp huyết, vỉ không nghĩ theo tuổi, thanh niên nam nữ 20-30 tuổi có áp huyết 140mmHg là cao áp áp huyết so với tuổi, do ngồi thiền sai, mắc bệnh hoang tưởng vì qúa hưng phấn, còn áp huyết thấp dưới 90 thì qúa ức chế, chán nản, trầm cảm cũng làm suy nhược thần kinh dễ hoảng sợ, cả hai trường hợp này cũng dễ bị ma theo, vong nhập, giống như nhà phải có chủ, người phải có thần khí mới khỏe mạnh, còn người mất thần khí, giống như nhà mà chủ đi vắng bỏ hoang thì những người vô gia cư sẽ vào ở mà không sợ ai đuổi. Nên chữa những bệnh ma, bệnh tâm thần, hoang tưởng, hốt hoảng lo sợ, cũng phải đo áp huyết để biết hưng phấn do áp huyết cao, trầm cảm do áp huyết thấp, đó là gốc bệnh.
Đã có lần tôi chữa một bệnh nhân nữ 25 tuổi, trước kia học rất giỏi, sau bị bệnh tâm thần, tai nghe có người nói. Cháu bị bệnh từ 20 tuổi, sau 5 năm chữa theo tâm thần càng ngày bệnh càng nặng. Khi đến tôi, mẹ cháu cho biết cháu thường xuyên nghe tiếng nói trong tai xúi đánh cha đánh mẹ, tôi hỏi cháu, cháu có nghe ma nói gì không. Cháu nói, nó bảo cháu giết thầy đi. Tôi bảo, được rồi, để thầy chữa xong cháu xem nó còn nói gì nữa không. Tôi châm nặn máu 5 đầu ngón tay chân, cho thở làm hạ áp huyết, đo lại áp huyết thấp bình thường, tôi hỏi : Cháu còn nghe nó nói gì không. Cháu trả lời tai cháu hết nghe tiếng nói rồi. Bây giờ cháu đã khỏi bệnh.
Như vậy, ngoài bệnh nghiệp, nhưng thực tế vẫn phải đo áp huyết để biết thân bệnh trước, chữa cho đủ khí huyết, giúp thần khí trở về nhà làm chủ thân, thì ma nào cũng không thể ở được trong thân giống như khi nhà đã có chủ.
Do đó, có nhiều người khai bệnh với tôi và yêu cầu hướng dẫn con giải nghiệp bệnh, rồi lại cho biết, con đã được ơn trên dạy tập khí công, dạy chữa bệnh, nhưng sao bệnh của con chưa khỏi.
Những bệnh như thế chúng ta cũng chỉ nhắc nhở uống thuốc bổ máu tập khí công khi áp huyết lên đúng tiêu chuẩn thì khỏi bệnh, còn việc giải nghiệp bệnh là cầu ơn trên hướng dẫn tu học đạo, nâng cao tay nghề chuyên môn để đem ra giúp đời hành thiện tránh dữ làm lành, giải nghiệp là chuộc lại những lỗi lầm khi chưa hiểu đạo mình đã phạm phải. Nếu chúng ta không hiểu nguyên tắc chữa bệnh của KCYĐ chỉ chữa theo dấu hiệu bệnh thì vô tình chúng ta rơi vào ma trận.
5-Những bệnh thuộc mê trận là những cách chữa chủ quan theo tây y chữa về thần kinh mà không đo áp huyết đo đường, mà bệnh nhân cứ phảo theo suốt đời không dám bỏ, ngay cả khi theo cách chữa của khí công, đo áp huyết biết là thiếu máu, biết là thiếu đường, nhưng không dám theo hướng dẫn của khí công, và không dám bỏ thuốc tây y mặc dù đã uốnng nhiều năm mà không khỏi. Chúng ta chỉ hướng dẫn cho những bệnh nhân này hãy thử nghiệm thuốc nào chữa đúng bệnh hay sai bệnh bằng cách tự kiểm chứng bằng máy đo áp huyết và máy đo dường trước và sau khi dùng một loại thuốc nào, nếu nó không làm thay đổi khí huyết tốt theo tiêu chuẩn thì thuốc chữa bệnh đoó không có giá trị chữa bệnh.
Một bệnh nhân bị bệnh Parkinson từ Mỹ sang Montreal đến tôi chữa bệnh, nhìn tướng đi chân tay run co giật ai cũng biết là bệnh Parkinson, ông đã chữa tây y 10 năm bệnh càng trở nặng, đi lết chân, có người dắt.
Khi đến tôi đo áp huyết thấp dưới 100mmHg, đường trong máu sau khi ăn đo được 4.4mmol/l. Tôi cho biết đây không phải bệnh Parkinson, mà chân tay vô lực, vừa thiếu máu vừa thiếu đường trâm trọng. Tôi nói trước. là tôi không chữa Parkinson, tôi cho uống 2 thìa đường, đo đường lên 5.2mmol/l, tôi bảo chưa đủ, tôi cho uống thêm 3 muổng đường nữa, đo lại đường lên 6.1mmol/l. Uống xong, tôi hướng dẫn cho bệnh nhân cách đi dài bước, hai bàn tay vịn vào chiếc xe lăn của ông, cho ông trở thành người đẩy xe cho người nhà ông ngồi lên trên, đẩy đi dọc hành lang phòng mạch, bệnh nhân đi phoong phoong không có gì là bệnh Parkinson, ngay cả bệnh nhân cũng ngạc nhiên.
Ttôi dặn về nhà nấu sirop Bổ Hư Thang cho uống 1 tuần ông khỏe lại, bắt đầu tập đuợng những động tác nhẩy đầm, lên xuống thang lầu.
Mấy ngày sau, bệnh nhân này đến phòng mạch lại đi yếu, đo áp huyết lại xuống thấp, đường thấp, tôi hỏi người nhà tại sao không uống đều thuốc, người nhà trả lời, ông ấy không dám uống Bổ Hư Thang, vì sợ ngọt đường lên, và ông sợ bỏ thuốc tây bệnh sẽ tái phát, nên vẫn tiếp tục dùng thuốc tây mà không dùng thuốc ta. Tôi cũng cảnh báo cho bệnh nhân biết ông chữa đông tây y hay vật lý trị liệu cách nào cũng được, nhưng chỉ có khỏi bệnh khi áp huyết lên 130mmHg đường ở mức 6.0 dến 8.0mmol/l khi bụng đói. và 8.0 đến 10.0mmol/l sau khi ăn, thì đúng tiêu chuẩn của người khỏe mạnh ông sẽ khỏi bệnh, ông theo hay không tùy ông, chứ ông đến đây mà không áp dụng theo thì tôi cũng đành bó tay, chỉ mất thời giờ của ông và của tôi. Đó là mê trận, do mâu thuẫn kiến thức giữa đông tây y.
6-Ngay cả có những cô thư ký ở những phòng mạch bác sĩ có bệnh chóng mặt, thiên đầu thống hay tự nhiên đi khám bệnh phát hiện ra ung thư máu, khi bác sĩ của mình đo áp huyết vẫn bảo là tốt, còn bệnh nhân đang chữa bệnh theo tây y, có đến nghe giảng tiêu chuẩn áp huyết theo khí công, thấy mình áp huyết thấp theo đông y là thiếu máu, họ đi khám bác sĩ gia đình VN, hỏi bác sĩ xem có phải tôi bị đau đầu chóng mặt áp huyết thấp có phải là thiếu máu không. Các bác sĩ trả lời : Lại ông Ngọc nói chớ gì ! Đó là mê chướng do sở tri kiến chấp, thiên kiến, đạo Phật gọi là ngã mạn, làm hại cho bệnh nhân.
7-Ngược lại, một bệnh nhân vừa quen tôi vừa thân với bác sĩ gia đình là bạn thân, ông thấy người khó chịu đến bạn bác sĩ khám đo mạch áp huyết rất kỹ nói áp huyết anh tối không sao, bệnh nhân này hôm sau đến tôi hỏi xem tại sao tôi mệt người thấy khó chịu, tôi đo áp huyết, tôi cho anh hay là nếu anh còn tiếp tục uống thuốc hạ áp huyết nữa thì áp huyết tụt thấp anh sẽ ngủ luôn, vì anh có dấu hiệu mất máu não và oxy não. Bệnh nhân kể cho tôi là hôm qua có đến người bạn thân là bác sĩ gia đình nói áp huyết tốt mà. Tiếc thay 1 tuần sau anh ngủ một giấc ngủ ngàn thu. Những kiến thức thiên kiến, sở tri chướng chấp đó chính là bệnh mê chướng, chúng ta là những thầy KCYD chưa có thể nhúng tay vào sẽ đụng chạm đến ngành tây y chính thống, do đó chúng ta chỉ xem môn KCYĐ là môt ngành y học bổ sung, đến vài thập niên đông tây y mới hòa hợp.
8-Một bác sĩ gia đình, có chồng bị ho cảm, người rất khỏe mạnh, đi khám bác sĩ chuyên khoa phổi, bác sĩ chuyên khoa cho biết bệnh nhân bị ung thư phổi. Bà trả lời : Tôi đã khám, nghe rất kỹ không có dấu hiệu ung thư. Bác sĩ chuyên khoa cự lại : Tôi là bác sĩ chuyên khoa hay là bà ? Cuối cùng ông phải điều trị hóa trị liệu, khiến cơ thể ông suy nhược, khó thở phải đeo bình oxy, sau mấy lần điều trị ông đã từ giã cõi đời.
9-Một người bạn tôi bị cảm cúm đau nhức, có con là bác sĩ, khám bệnh cho toa trị cúm không khỏi, đưa vào bệnh viện nhờ bác sĩ giáo sư thầy của mình điều trị. Ông nằm viện tìm không ra bệnh mà cơ thể suy nhược, đau nhức đùi, bác sĩ kết luận virus ăn đùi. Tôi hỏ thăm một người bạn thường hay vào thăm, tôi nhắn người này, có cần tôi đến chữa hay không. Anh bạn trả lời, các giáo sư bác sĩ không tìm ra bệnh, ông ấy sắp chết rồi, ở đó mà họ tin anh, vài tuần sau ông mất, cho đến bây giờ mọi người hối hận là lợn lành đã chữa thành lợn què, để bị chết oan.
10-Năm 1990, tôi đến bệnh viện Da Liễu Saigon thăm một bệnh nhân do người vợ mời, ông là kỹ sư kiến trúc tốt nghiệp ở Pháp, bệnh nhân nằm giường có che mùng tránh ruồi muỗi bay đậu trên những mụn ở mặt, tôi nhìn bệnh thì ngày nay gọi là bệnh Herps, mụn làm lở da dộp thành vòng tròn bao quanh 2 mắt, quanh miệng, ông mở mắt lớn, hay mở miệng lớn để ăn hay nói thì đau ghê gớm. Người vợ giới thiệu tôi với ông. Ông vội vã từ chối nói rằng :
Anh đến thăm tôi thì tôi cám ơn, bệnh của tôi các bác sĩ giỏi ở bệnh viện này còn chưa chữa được, còn em trai tôi là bác sĩ của hiệp hội y khoa thế giới, đang làm việc trong bệnh viện Đức Quốc, gửi về cho tôi những loại thuốc mới nhất chỉ được dùng cho các bệnh nhân ưu tiên thử thuốc chứ chưa bán ra ngoài thị trường, thuốc này tôi đã dùng mà không có hiệu qủa, không biết tài năng của anh tới đâu so với các bác sĩ đã có nhiều kinh nghiệm còn bó tay. Thà tôi chịu nằm đây cho họ nghiên cứu nếu chữa khỏi thì may, còn không tôi cũng sẽ nằm ở bệnh viện này cho đến chết.
Cuối cùng 1 tháng sau ông chết vì một căn bệnh ngoài da tầm thường, cũng vì do mê chướng.
11-Trên Forum hay trên trang nhà, đã có nhiều người hỏi bệnh, cho kết qủa máy đo áp huyết thấp là do nguyên nguyên thiếu máu gây ra nhiều biến chứng, khi được trả lời cần uống thuốc bổ máu Bổ Hư Thang và tập luyện khí công trong 3 tháng sẽ khỏi bệnh, vẫn không chịu áp dụng mà cứ muốn hỏi cách chữa ngọn bệnh, đó cũng là ma chướng. Nếu họ theo như lời dặn thì khỏi bệnh, họ không áp dụng theo là một chướng ngại trong điều trị thân bệnh, cũng là ma chướng và mê chướng, thôi thì cứ để tùy duyên vậy.
12- Bệnh nặng nhất là ung thư máu, tây y kêu gọi ghép tủy, thời gian sau bệnh nhân cũng sẽ chết, chính vì cơ thể thiếu khí huyết trầm trọng, áp huyết đo được dưới 80mmHg, trong khi trị liệu hóa chất làm cơ thể suy nhược thêm, và trong khi chờ hiến tủy, thì áp huyết xuống 70mmHg sẽ lìa đời. Trước kia, khi chưa phát hiện gọi là bệnh ung thư máu, thì các trẻ em suy dinh dưỡng sinh đẻ trong chiến tranh loạn lạc, cơ thể thiếu máu nuôi dưỡng tế bào, người ốm còi dần, dân gian gọi là bệnh sài mòn… hay tất cả các loại bệnh ung thư cũng có số đo áp huyết dưới 80mmHg, khi tây y chữa lên được áp huyết 110mmHg là có dấu hiệu khỏi bệnh, nhưng không ngừa bệnh tái phát gọi là di căn khi áp huyết chưa lên đủ tiêu chuẩn tuổi, lại do ăn uống sai lầm, thiếu tập luyện làm cho áp huyết lại tụt xuống 90 hay 80, tây y gọi là di căn làm bệnh nhân chết. Do đó, tính từ khi ung thư đến khi chết cũng chỉ giữ mạng sống được 5-10 năm.
Nhưng bệnh nhân tự biết nguyên nhân ung thư do thiếu máu áp huyết thấp, theo khí công vẫn bổ máu tăng áp huyết và tập khí công duy trì thể lực, cho đến nay đã những bệnh nhân ung thư vẫn còn tiếp tục sống vui sống khỏe hơn 20 năm như người bình thường, không còn dấu vết bệnh tật nào. Nhưng nhiều người chỉ tin tây y đã bó tay thì trước sau cũng phải lãnh án tử hình, đó cũng là mê chướng để bị chết oan uổng.
Nếu nói đến chứng bệnh ma chướng và mê chướng thì trên đời này đang xảy ra rất nhiều, nhưng môn KCYĐ cần phải tùy duyên tiếp cận, các th ầy KCYĐ tránh lãng phí thời gian rơi vào ma trận.
Thân
doducngoc